Làm gì để phát triển cá nhân và Tổ quốc?

Virginia, USA
06:05 CH @ Thứ Hai - 24 Tháng Bảy, 2017

Tôi đã đọc qua những bài viết và nhận định của bạn đọc trên VnExpress về cách định hướng cho tương lai của mình. Phần đông có khuynh hướng thiên về cách làm ra tiền dựa trên nền tảng đột phá cá nhân trong kinh doanh, hơn là căn cứ vào kiến thức phổ quát theo nguyên lý người Việt thà làm chủ hơn làm công.

Theo thiển ý của tôi, cách thứ nhất nếu thành công thì thành công đó có giới hạn nhỏ, tầm mức tiểu nông và trên hết là không có tầm nhìn vĩ mô và lẽ đương nhiên không thể có một sự cạnh tranh toàn diện, lành mạnh có tầm mức khu vực và chỉ là kỹ, tiểu xảo cạnh tranh. Nguy hiểm hơn vì không tiếp cận, học hỏi được luật lệ kinh doanh bài bản nên thường không tôn trọng luật lệ và dùng con đường ngắn nhất để đạt được mục đích. Và nếu có sự thành công thì đó là thành công cơ hội khác với cơ hội thành công, và nó chứa đầy rủi ro bất trắc và không có tính bền vững, vì thế thường không được khách hàng tin cậy về lâu dài. Phương cách điều hành chỉ có một mục đích là sinh lợi thật nhiều cho người chủ và dành những mẩu vụn của miếng bánh cho nhân viên vì thế nó tạo nhiều mâu thuẫn và công ty thiếu vắng sự đoàn kết và cả kỹ thuật lẫn kỷ luật trong kinh doanh.

Cách thứ hai dành cho những người theo truyền thống giáo dục. Tự họ đầu tư, đam mê dấn thân học hỏi kiến thức kỹ thuật và phát triển nó qua kinh nghiệm tích lũy trong mọi môi trường công việc. Nói chung họ làm công trước khi làm chủ. Ít ra cơ hội thành công nhiều hơn vì việc thực thi bài bản hơn sau khi nghiên cứu kỹ hệ lụy cũng như tiềm năng cho sản phẩm kinh doanh của mình trên thương trường.

Những yếu tố quan yếu trong kinh doanh không phải dựa vào kỹ thuật độc đáo và tân tiến mà phải bắt đầu từ tính minh bạch rõ ràng trong tài chính và thuế khóa, nắm vững và tuân thủ nghiêm túc luật lệ kinh doanh, không ngừng đầu tư tốt nhất cho phát triển đội ngũ kỹ sư và kỹ thuật cũng như tạo quan hệ bình đẳng, trung tín, cơ hội học hỏi đồng đều cho nhân viên, cũng như không ngừng dành cho họ phần lớn phúc lợi lương bổng cao nhất của công ty, mọi thành công trong đời sống công nhân sẽ là thành công của tập đoàn công ty.

Những ngành kỹ thuật có cơ may tạo nhiều phúc lợi và công việc làm hiện nay là kỹ thuật dùng trong công nghệ hybrid, năng lượng tái tạo và phải bằng mọi cách phát triển ngành đóng tàu tân tiến hiện đại cung ứng cho dân dụng và quốc phòng của một đất nước có bờ biển dài hơn 2.500 km cũng như xuất khẩu ra thế giới... Từ thành công này sẽ mở ra nhiều công ty vệ tinh và vô hình trung nó tôi luyện và hình thành nên những đội ngũ kỹ sư, kỹ thuật viên, công nhân lành nghề và nhiều nhà quản lý tài giỏi khác. Thành công trong kinh doanh sẽ mang lại phúc lợi và lương bổng cao cũng như trù phú hóa khu vực dân sinh. Nó nâng cao nhận thức và hành xử trong mọi quan hệ xã hội theo chiều hướng tốt đẹp hơn.

Ngoài ra, trong thế giới phẳng hiện nay, mọi phương tiện kinh doanh đều có nguyên tắc và chế tài bởi luật lệ minh bạch và đó là nền tảng cho sự thành công của doanh nghiệp và đất nước phát triển thịnh vượng lâu bền. Ai soạn thảo ra những nguyên tắc như vậy mà không cần kinh nghiệm cũng như học vấn chuyên ngành? Nếu họ không là những chuyên gia nhiều năm nghiên cứu giảng dạy có uy tín và trực tiếp điều hành những công ty thành công trong nước cũng như trên thế giới sau nhiều năm phấn đấu trên thương trường để tồn tại trong thành công?

Hơn lúc nào hết, các bạn cần dấn thân vào công cuộc kinh doanh phải trang bị hành trang hội nhập cuộc chơi của thế giới bằng nỗ lực học hỏi và có tính kỷ luật, tính cao thượng và hay chia sẻ và tính thượng tôn pháp luật. Thương trường là chiến trường song kẻ thắng phải dìu kẻ chiến bại lên, chu cấp công việc cho họ, cưu mang họ thì đó mới là một chiến thắng vẻ vang trên thương trường. Còn không thì nói như bạn Danny Nguyễn: “Đừng tự hào tôi nghèo mà học giỏi, hãy tự hỏi tại sao mình giỏi mà vẫn nghèo!”.

Vài dòng thiển ý chúc các bạn luôn gặt hái mọi sự thành công trong năm mới.

Ý kiến: Làm gì để phát triển cá nhân và tổ quốc

Chào bạn! Trước đây tôi cũng có nghĩ về vấn đề này.

Tôi đã từng đặt câu hỏi: Tại sao đất nước Nhật phát tiển? Và tôi nghĩ đúng là họ có tầm nhìn xa hơn chúng ta. Nhất là mỗi sinh viên khi ra trường nếu bạn hỏi họ, thì hầu như câu trả lời sẽ là đi làm công sau đó làm chủ. Mình đã định đưa ý kiến này cho thầy giáo giảng dạy. Có lẽ, vấn đề này cần phải nhìn ở một góc độ nghiêm túc khi nghiên cứu, vì trong đầu mỗi SV (đối tượng nhiều nhiệt huyết, kiến thức), hay theo quan điểm: luôn nhìn ở góc độ vi mô.

Ho vẫn chỉ la làm giàu cá nhân rồi mới đến đất nước. Tất nhiên điều đó không sai. Nhưng có vẻ lối tư duy vẫn chưa đủ.

Dù sao mình cũng thấy vui khi đọc bài viết của Huy Nguyễn.

Duy Tien

Tôi bước từ trường học ra trường đời thế nào?

Danny Nguyễn, Thợ Nails

Xin kính chào tất cả các bạn.

Trước hết xin "trân trọng cảm ơn" tất cả phản hồi của các bạn. Do gần năm mới nên công việc tương đối bận rộn và vài hôm nữa tôi về Việt Nam ăn Tết nên càng bận rộn hơn, vì vậy tôi hồi âm các bạn hơi muộn, mong các bạn thông cảm.

Kính thưa quý vị, tôi sinh ra trong một gia đình có truyền thống giáo dục. Ông nội quá cố của tôi vừa là thầy thuốc vừa là thầy chữ nho tại gia. Ba tôi hiện 85 tuổi, đã hoạt động trong ngành giáo dục 38 năm, từng là giáo viên, hiệu trưởng, trước lúc nghỉ hưu ở tuổi 58, là người đứng đầu trong ngành giáo dục của một huyện, chắc không có bằng đại học nên phải nghỉ hưu sớm.

Bản thân tôi thì rất tầm thường, nhưng cũng đã đầu tư không ít tuổi xuân cho việc học hành. Xin nêu một số bằng cấp sau lớp 12 của tôi mà các bạn ở Mỹ cho là vĩnh viễn nằm ở thùng rác:

#1: bằng tốt nghiệp trường Truyền thanh truyền hình, cấp ngày 3/6/96 do hiệu trưởng Nguyễn Quang Hồ ký, nhưng bỏ ngành chạy lấy người, vì sợ ảnh hưởng... sức khỏe sinh lý, vì thời đó công nghệ chưa cao nên sóng FM ở đài truyền thanh truyền hình quá mạnh.

#2: chứng chỉ Anh ngữ A, B, C, (học đêm) trường Đại học sư phạm Vinh mang tên J.Nehru, cấp ngày 27-6-1991, GS PTS Hoàng Minh Châu ký.

#3: chứng chỉ tốt nghiệp tin học (học đêm), do Liên hiệp các hội KH&KT Việt Nam cấp ngày 24/6/1996, PTS Hà Hùng ký.

Tháng 9 năm 1996 nhập học Đại học sư phạm Vinh, ngành luật, khóa 36, nhưng bỏ học vì xin được visa du học Mỹ, với tham vọng trở thành một luật sư ở Mỹ. Nhưng sau 4 tháng vừa học ở trường Garfield Community School Cali vừa bưng phở mới nhận ra là tham vọng của mình thật là điên rồ. Ai sẽ mướn một luật sư người nước ngoài nói không chuẩn tiếng Anh đi bào chữa cho họ?

Ngày 15/9/1998 nhập học trường Ivy Tech State College, địa chỉ 3800 N Anthony blvd Fort Wayne In, 46805, chuyên ngành Electronic Technology. Vừa học vừa làm một thời gian tôi mới nhận ra, cái tôi cần không phải là kiến thức chuyên môn mà là "làm sao trả lương cao cho những người có bằng cấp cao", cái này ở trường không dạy nên tôi đã bỏ học làm nghề, làm chủ và thành công chút xíu.

Và tất nhiên là giấc mơ của tôi không chỉ dừng lại ở đó, mà giấc mơ của tôi bây giờ là làm sao chồng nhiều viên gạch thật cao, để đón chào những em bé chào đời trong căn nhà đó, và trả lương cho giám đốc, bác sĩ, y tá, lương càng cao càng tốt. Lẽ ra tôi không nói điều này vì nói trước bước không tới, và sợ nhiều người cho tôi là khoe khoang.

Và có một người tôi muốn khoe với các bạn là bố vợ của tôi, 52 tuổi, là chủ nhân của nhiều doanh nghiệp lớn ở Việt Nam. Hiện ông là chủ đầu tư của một chung cư, sàn giao dịch bất động sản, công ty công nghệ ẩm thực, khách sạn... Mà ông chỉ là người tốt nghiệp cấp 3, nhưng nhân viên của ông gồm có mấy tổng giám đốc, đa phần đã tốt nghiệp cao học, đại học, và hơn 500 nhân công đang ngày đêm làm việc cho ông. Mỗi lần tôi về Việt Nam tham gia cuộc họp của các công ty, tôi luôn thấy ông càu nhàu vì mấy tổng giám đốc "slow pepper" (chậm tiêu) quá. Chắc sẽ có người hỏi tôi, tại sao không về Việt Nam làm việc cho bố vợ? Xin thưa, tôi muốn có sự nghiệp của riêng tôi, nếu tôi làm thuê cho bố vợ thì đến bao giờ mới được như ông ấy.

Trở lại bài viết của tôi, không biết một số bạn vô tình hay cố ý đã bóp méo nội dung của bài viết để gửi nhiều ý kiến chỉ trích. Ngay cả đầu đề và câu đầu tiên của bài viết cũng đã bị hiểu nhầm. Rõ ràng là tôi đã nhấn mạnh, lấy một bằng đại học là hết sức cần thiết, và mở đề là câu "khi các bạn đã tốt nghiệp đại học trong nước..." thì bài viết chủ yếu chỉ xoay quanh thành phần đã tốt nghiệp đại học trong nước ra nước ngoài học lại đại học. Nhưng nếu như qua Mỹ để học lên thạc sĩ đúng chuyên môn của các bạn thì điều này trên cả tuyệt vời.

Còn ý chính của tôi là không nên học lại đại học khi đã tốt nghiệp trong nước, nếu qua Mỹ và các nước khác khi mình đã lớn tuổi, chứ không phải khuyên lớp trẻ bỏ học về mở quán bán thịt chó như các vị đã nói. Vấn đề giữa học lên cao và làm giàu thì có viết cả chục cuốn sách cũng không thể giải quyết hết mâu thuẫn, huống chi trong phạm vi một bài báo. Nhưng các bạn cũng đã thấy, có rất nhiều người nổi tiếng mà không học hành gì cả. Tôi không muốn đưa ví dụ cụ thể các vĩ nhân ở nước ta và các nước, vì sẽ làm mất thời gian quý báu của các bạn. Nhưng các bạn hãy tự tìm hiểu, ngài lãnh đạo nào của Việt Nam ta trả lời phóng viên nước ngoài rằng: "Tôi không có bằng đại học nào cả, nhưng tôi lại là người ký cấp bằng đại học, thạc sĩ, tiến sĩ".

Nói tóm lại, theo tôi đã tốt nghiệp đại học trong nước, sang Mỹ học lại đại học thì vô cùng lãng phí tuổi xuân và còn thời gian đâu để lập nghiệp nữa. Vì cuộc đời mỗi người chỉ sống có mấy chục năm thôi. Xin các bạn cân nhắc kỹ nhé.

Và xin trả lời một số câu hỏi.

Tại sao lấy bằng thạc sĩ ở Mỹ mất 7-9 năm?

Cụ thể: Vợ đứa em kết nghĩa của tôi, là giáo viên dạy Văn trường cấp 3 ở Việt Nam, sang Mỹ lúc 28 tuổi. Học từ lớp ESL đến khi lấy được bằng y tá chương trình 4 năm thì mất thời gian 7 năm, và hiện tại làm việc 48.000 USD/năm chưa trừ thuế. Bạn thân của tôi là luật sư ở Việt Nam sang Mỹ sau 9 năm mới lấy được bằng thạc sĩ tin học, đi làm 95.000 USD/năm, thất nghiệp 2 năm nay, đang khóc hu hu vì đang là chủ của một căn nhà 860.000 USD ở bang Cali, và đang xin viện trợ ba mẹ ở Việt Nam thường xuyên, vì ba mẹ bạn tôi ở Việt Nam rất giàu.

Nếu bạn có cô con gái rượu đến tuổi lấy chồng, và có hai ứng viên. Một là tiến sĩ, hai là triệu phú trình độ tiểu học thì bạn sẽ ưng gả con gái cho người nào?(Richard Nguyễn)?

Câu hỏi như vậy mà cũng yêu cầu tôi trả lời. Người thông minh nhất là người làm ra nhiều tiền nhất. Trong xã hội không có triệu phú nào dốt cả, "người thông minh không bao giờ có thời gian để đến trường" mà tự nghiên cứu. Đừng tự hào tôi nghèo mà học giỏi, hãy tự hỏi sao mình giỏi mà vẫn nghèo. Nếu tiến sĩ thất nghiệp, không có nhà, không nuôi nổi vợ con thì anh có gả con gái cho tiến sĩ không?

Xin các bạn trả lời tôi câu hỏi này nhé. Nếu tôi xài hết của bố mẹ 100.000 USD và 4 năm tuổi xuân của mình để học lấy một tấm bằng ra trường đi làm thuê lương 50.000 USD/năm, hay đầu tư làm chủ doanh nghiệp có thu nhập trên 100.000 USD/năm, tôi nên chọn phương án nào?

Thật lòng thì tôi là một người hết sức tầm thường, tầm nhìn thì lại hẹp, hiểu biết thì kém, nên mục đích chính của tôi là làm sao lo cho bản thân và vợ con có cuộc sống sung túc đầy đủ, nếu có thể thì giúp đỡ người nghèo chút thì tốt. Không như các bạn đam mê khoa học, nghiên cứu phát minh này nọ...

Và rất nhiều người góp ý rất đúng, ai cũng như tôi thì không biết đến bao giờ loài người mới có thể đặt chân tới mặt trời, hay tìm ra sự sống ở ngoài trái đất, những con người dám nghĩ tới chuyện lớn như vậy thì tôi đành chịu thua, vì kiến thức của tôi quá bé không thể tranh luận được. Và thật lòng chúc các bạn thành công nhé, để tên tuổi các bạn lưu danh thiên cổ, đó mới là tài sản lớn nhất của con người, nhưng với một con người kém như tôi thì không dám nghĩ tới.

Tôi còn nợ một số câu hỏi của các bạn nhưng xin trả lời sau.Bài viết hơi vội, mong các bạn thông cảm.

Trân trọng.

LinkedInPinterestCập nhật lúc:

Nội dung liên quan

  • Con người đang phát triển "ngược"

    05/04/2019Trong thời buổi này, đa số người làm việc đều gắn với máy tính và những chức năng online của nó...
  • Sống thứ sinh: Nguồn gốc sự bất hạnh của con người

    04/06/2018Trích đoạn sau nằm trong tiểu thuyết Suối nguồn (The Fountainhead) của Ayn Rand, ở đó bà khắc hoạ chân dung, cuộc đấu tranh, và chiến thắng của những con người thực sự - người chỉ công nhận năng lực tư duy độc lập như động lực duy nhất cho hành vi cá nhân – với xã hội những người sống dựa vào ánh sáng của người khác...
  • 10 câu hỏi sự chia sẻ cho hành trình cuộc sống

    26/07/2017Phương Liên - Minh ĐứcÝ thức về sự huyền bí là cảm xúc tuyệt vời nhất bạn có thể có được. Đó là sự phân vân khi đứng giữa đôi bờ chống chếnh giữa sự thật nghệ thuật và sự thật khoa học. Những ai không hề biết đến, chẳng còn thắc mắc, cũng không còn ngạc nhiên, người đó chẳng khác gì đã chết, với đôi mắt đã mù.
  • Ý thức và trách nhiệm ở xã hội Mỹ

    12/11/2016Mèo ConCó ý thức thì sẽ có trách nhiệm, mà trách nhiệm thì có liên quan đến pháp luật. Tôi muốn chia sẻ với quý độc giả về ý thức và trách nhiệm ở một góc cạnh liên quan tới những sinh hoạt hằng ngày của một người sống bình thường trên nước Mỹ...
  • Bài luận văn cuộc đời

    15/03/2016Bạn thân mến, nhìn vào cuộc đời của mỗi người, có lẽ nó cũng chẳng khác bao nhiêu khi ta viết đời ta như một bài luận văn. Cách chung mà nói, đời người ai cũng trải qua phần mở đầu, phần thân bài và phần kết luận. Thực tế có những em bé chỉ mới chào đời thì đột ngột chết đi. Chúng ta không có cơ hội để biết câu chủ đề của em. Nhưng phần lớn ai cũng có khả năng để hoàn tất bài luận đời mình...
  • Người giàu khác trọc phú như thế nào?

    12/10/2015Nguyễn Tất ThịnhNgười giàu: Uy tín là sự nỗ lực cho các cam kết, Trọc phú: Uy tín là cao mượn oai hùng. Người giàu: Đồng tiền là để mua sự thuận tiện và hiệu quả, Trọc phú: Đồng tiền là cái có thể mua được tất cả.....Vậy, thực sự "Người giàu" và "Người nghèo" khác nhau như thế nào?
  • Những bài học của một doanh nhân thành đạt

    15/09/2015Chương trình truyền hình 'The Apprentice' (Người học việc) được phát trên BBC tại Anh đã trở thành một trong những chương trình thành công nhất với số người xem mỗi buổi là 2,8 triệu. Trong chương trình, 14 người phải cạnh tranh để được nhà kinh doanh nổi tiếng Sir Alan Sugar nhận vào công ty với mức lương 100.000 bảng/năm...
  • Thời đại ảo và những hệ luỵ mang tên @

    24/06/2015Dương Bình NguyênNhưng đã đến lúc, cần nhận thức một cách cụ thể rằng, có không ít người trẻ coi internet là một công cụ để thực hiện mục đích xấu và những hành vi đồi bại. Đã đến lúc cần phải tạo ra một môi trường để cho họ “tư duy lại tương lai” của mình. Nói như giáo sư Chu Hảo, rằng cho đến tận bây giờ để trả lời sòng phẳng câu hỏi “sống để làm gì?” thật không phải dễ dàng. Nhưng sống với ước mơ và vươn tới cái đẹp thì cũng không phải quá khó khăn. Có bao nhiêu người đã bội ước với tuổi trẻ của mình? Cái đó tuỳ thuộc vào tư duy của bạn. Nhưng @ thì phải đẹp, đẹp hơn rất nhiều ước mơ về một chiếc xe 5.900USD
  • Ý nghĩa cuộc sống

    12/09/2014Phương ThiMẹ Teresa, người đã dành cả đời mình cho công việc từ thiện, được cả thế giới tồn vinh và ngưỡng mộ đã nói về cuộc sống...
  • Góc nhìn người trẻ

    30/04/2014Nguyễn Hoàng (thực hiện)Một cô gái lứa tuổi "8X", tốt nghiệp Đại học Sư phạm nhưng lại đang là biên tập viên của website chungta.com đã trò chuyện cuối tuần cùng chúng tôi dưới góc nhìn của một người trẻ tuổi. Và tôi đã hơi bất ngờ, khi Nguyễn Thị Hà trả lời câu hỏi đầu tiên...
  • Chứng hoang tưởng trong giới trẻ

    11/03/2014Phương Nguyên - Diệu HiềnAi cũng có quyền mơ ước! Nhưng khi ước mơ vượt quá xa khả năng, và chủ thể của nó không hoặc không muốn nhận ra điều đó thì trở thành chứng hoang tưởng...
  • Điều quan trọng nhất

    22/09/2013Việt VănKhi đi gặp các nhân vật của mình, bao giờ tôi cũng hỏi: điều quan trọng nhất trong cuộc sống của họ là gì? Và câu trả lời nhận được không có mẫu số chung...
  • A còng, A móc, những thành viên ưu tú và tính ì của cả một thế hệ

    21/09/2013Lê Đa NguyênChúng ta có thể không đủ tiền để mua một chiếc @, nhưng chúng ta có dư khả năng để tiếp nhận những bài học cơ bản về cung cách thể hiện là người có văn hoá, có tinh thần trách nhiệm với chính mình, với Quê  hương, Đất nước. Chúng ta có thể học để biết cổ xuý những giá trị như  Nhân ái, Can đảm và Trí tuệ đồng thời tiễu trừ những bất công, những lừa phỉnh, những cố bám vì tư lợi...
  • Chuẩn bị hành trang

    08/11/2010Vũ KhoanLớp trẻ Việt Nam cần nhận ra những cái mạnh, cái yếu của con người Việt Nam để rèn những thói quen tốt khi bước vào nền kinh tế mới. Sức mạnh: thông minh, nhạy bén với cái mới, cần cù sáng tạo, rất đoàn kết đùm bọc nhau thời kỳ chống ngoại xâm Cái yếu: thiếu sót kiến thức cơ bản, kém khả năng thực hành; thiếu đức tính tỉ mỉ; không coi trọng nghiêm ngặt quy trình công nghệ, thiếu tính cộng đồng trong làm ăn.
  • Những thước phim cuộc đời

    17/11/2009Nguyễn Thị Thùy DươngTôi thích xem phim, ngày xưa hay bây giờ, về nhà, một trong những lý do
    to đùng đó là "Xem phim". Nhà tôi lắp truyền hình cáp cũng để dụ tôi về
    nhiều hơn. Tôi học được nhiều từ những bộ phim tôi xem. Có lần về Đà
    Lạt, ngồi uống rượu như dân chuyên nghiệp, thấy tôi cạn, có một anh
    giáo viên cười khoái trá bảo "em có kiểu uống rượu hay thật". Tôi cười
    hì hì "Em học trên phim đấy"....
  • Lối sống quyết định thành công

    14/08/2009Trích sách "Vươn tới sự hoàn thiện" do Công ty First News phát hànhCon người không thể chọn lựa họ hàng của mình, nhưng lại có thể chọn lựa suy nghĩ. Và khi ai đó thay đổi thì cả thế giới có thể đổi thay. Lối sống mới, cách suy nghĩ tiên phong đôi khi còn mang lại nguồn của cải vô giá.
  • "Giới trẻ không sống “nhạt” mà sống phức tạp hơn"

    17/02/2009Đinh Phương Linh (thực hiện)Đó là nhìn nhận của Đỗ Thanh Hải, Giám đốc trẻ măng của Trung tâm sản xuất phim truyền hình VN (VFC), đạo diễn chuỗi chương trình "Táo Quân" phát sóng mỗi dịp Giao thừa, phụ trách nhiều bộ phim về đề tài người trẻ: “Xin hãy tin em”, “Phía trước là bầu trời” và gần đây nhất là “Nhật kí Vàng Anh” luôn gây được dư luận.
  • "Tôi sống nhạt từ đấy và đậm đà hơn từ đấy..."

    11/02/2009tungnguyen77@Đọc những dòng chia sẻ về cái sự "nhạt" trong cách sống, trong hành động, suy nghĩ của nhiều người hiện nay; lần đầu tiên tôi thấy mình phải góp chút gì đó, vì tôi cũng từng có những năm tháng sống "nhạt nhòa"...
  • Người trẻ "sống chạy"?

    19/10/2008Báo Phụ nữKhao khát của số đông bạn trẻ là có sự nghiệp. Nhưng nhiều người, vì hối hả trên đường đua tìm kiếm vật chất, đã bỏ qua nhiều giá trị tinh thần...
  • "Biểu tượng" của giới trẻ Việt Nam

    23/09/2007Danh từ “8X” và “9X” đã trở thành một “thương hiệu” được sử dụng phổ biến trên các phương tiện truyền thông đại chúng. Đến bây giờ, những từ ngữ này đã có tính chất phổ cập toàn dân và trở thành “biểu tượng” cho giới trẻ Việt Nam với hình ảnh một lớp người năng động, cá tính, sành điệu và… chịu chơi...
  • Lựa chọn mục tiêu cuộc đời

    26/02/2007Hoàng OanhĐã bao giờ bạn tự hỏi: Mục tiêu của cuộc đời mình là gì? Mình có cần phải đặt ra mục tiêu cho tương lai không? Bạn đã nghe câu nói này chưa? “Nếu không biết mình đang đi đâu thì mọi ngọn gió đưa đẩy con thuyền đều là ngọn gió đúng và nếu bạn cứ đi theo mọi hướng gió thì thuyền của bạn sẽ chạy lòng vòng”.
  • Lập chiến lược cuộc đời

    25/02/2007Trâm Anh KenNhiều người trong chúng ta, hằng ngày đang sống, làm việc đôi khi như quán tính, thói quen và vì các mục tiêu trước mắt, mà rất ít khi dừng lại xác định "mình là ai", "mình thực sự muốn gì" và "mình phải làm gì". Bạn có bao giờ nghĩ rằng sẽ phải lập một "chiến lược" cho chính cuộc đời mình?
  • Sống có ích là gì?

    07/07/2006Bùi ThanhCuộc đời mỗi người dường như đều bắt đầu bằng những câu hỏi. Có câu hỏi đưa người ta đi đến những con đường, có câu hỏi chỉ dẫn người ta vào vũng lầy tăm tối...
  • Những người trẻ nói về "làm việc chuyên nghiệp"

    04/02/2006Nguyễn Ngọc LinhChỉ cần đi bộ với người nước ngoài, cũng có thể biết là chúng ta vẫn còn chậm lắm” - Một cô gái 8X, đang làm việc trong ngành PR - đã nói như thế về “làm việc chuyên nghiệp” ở Việt Nam...
  • Giới trẻ đang “chi tiêu” thời gian như thế nào

    12/10/2005Cảnh báo sự lây lan của virut ngủ. Nhiều người đã biết kéo dài thời gian của ngày. Có phải họ đang “cận thị” về tương lai của chính mình?
  • Cùng sáng tạo cuộc đời

    23/09/2005Bích DậuCùng sống: nơi gặp gỡ để nói thật, nghe thật chuyện vui buồn trong cuộc sống. Cùng làm việc: cùng thực hiện những chương trình - các lớp học huấn luyện kỹ năng sống...
  • Giá trị đích thực của lẽ sống tuổi trẻ VN

    07/09/2005Nguyên Tổng bí thư Lê Khả PhiêuNguyên Tổng bí thư LÊ KHẢ PHIÊU cho biết: "Khi trên báo Tuổi Trẻ trích đăng nhật ký của liệt sĩ Đặng Thùy Trâm, tôi đã đọc, cắt và đóng lại theo tập. Sau đó, tôi chuyển cho vợ, các con và các cháu tôi cùng đọc. Vợ tôi nói “hay quá, cảm động quá”. Chuẩn bị chuyến đi công tác miền Trung khá dài ngày, tôi cứ Io sẽ không được đọc tiếp.Nhưng trước khi đi, tôi được tin nhà xuất bản đã cho in cả hai tập nhật ký của hai liệt sĩ Đặng Thùy Trâm và Nguyễn Văn Thạc...
  • Quy luật làm người

    18/07/2005Anh Nguyện dịchKhi sinh ra, bạn chẳng thể nào có một quyển sách giáo khoa để chỉ vẽ cho riêng mình; những hướng dẫn sau đây sẽ làm cuộc sống bạn tốt đẹp hơn.
  • Giá trị sống

    09/07/2005Nguyễn Thị OanhVài thập kỷ nay trong giáo dục đạo đức cho tuổi trẻ trên thế giới người ta dùng hai khái niệm mới là giáo dục kỹ năng sống (KNS-life skills) và giá trị sống (GTS - living values).
  • Tại sao có người thành công, có người lại không?

    07/07/2005Võ Đắc KhôiTừ lâu lắm rồi, có một thắc mắc mà rất nhiều người thường nêu ra lúc trà dư tửu hậu: vì sao cùng trang lứa, cũng học hành đỗ đạt như nhau nhưng mức độ thành đạt mỗi người lại khác nhau?
  • Công tơ mét cuộc đời

    02/07/2005Một số người nói cuộc đời là một đại lộ. Đó cũng là một ý hay để nhìn về cuộc đời. Tôi tưởng tượng tôi đang chạy trên con đường của cuộc đời tôi với vận tốc 60 dặm/giờ. Mỗi phút đi được một dặm. Ước chừng tôi sống trên đại lộ ấy khoảng 12.500.000 phút, có nghĩa là đồng hồ đo km của tôi sẽ có thể đọc 12.500.000 dặm.
    Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi dùng để nhìn ngắm con đường, hay dùng để nhìn ra cửa sổ. Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi dùng để nhìn vào kiếng chiếu hậu và không quan tâm tôi đang chạy nhanh đến thế nào.
  • Ba vòng tròn định vị

    16/06/2005Thu Trang-Đắc HoànTrong nhịp kinh doanh sôi động thời nay, người ta ngày càng nhắc nhiều hơn tới định vị, nó dường như một yếu tố quan trọng quyết định đến thắng bại của thương trường. Trong cuộc sống của mỗi người cũng vậy, đã bao giờ bạn tự hỏi mình là ai?
  • xem toàn bộ