Kẻ nào dại nhất?

10:12 CH @ Thứ Năm - 15 Tháng Giêng, 2009
Kể ra, đời sinh viên có nhiều điều hạnh phúc mà ở lứa tuổi khác, ở môi trường khác không có. Họ trong sáng và mơ mộng, thông minh và mạo hiểm. Họ có thể nói lên những điều rất nhiều người e ngại, phải nhìn trước ngó sau. Họ có thể làm những việc mà những người lớn tuổi phải dè dặt, cân nhắc...

Hôm nay, tôi lại vào dự hội thảo với họ và một cuộc tranh luận ngoài lề được đặt ra: Ai là kẻ dại dột nhất?

Vẫn cô gái có gương mặt thanh tú, tính tình láu táu, phát biểu trước:

- Tình yêu sét đánh. Những kẻ yêu theo kiểu tình yêu sét đánh là dại dột nhất. Gặp chàng, đùng một cái: yêu. Đùng một cái: hiến dâng. Rồi đùng cái nữa: cắt đứt. Thế là chấm hết.

Cậu bên cạnh phản đối:

- Thì ít nhất nàng ta cũng được hưởng những giây phút cực đỉnh của hạnh phúc. "Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt, còn hơn buồn le lói suốt trăm năm". Xuân Diệu chả nói thế là gì. Theo tớ ấy à, làm lãnh đạo là dại nhất.

Cả bọn nhao nhao. Cô bé tết đuôi sam lớn tiếng nhất:

- Xin lỗi đi. Tiền bạc và danh vọng là hai thứ đam mê nhất của con người. Làm lãnh đạo vừa có danh lại vừa có tiền. Dại kiểu gì mà khôn thế?

Cậu kia không chịu:

- Danh có, tiền có thật nhưng lại không sống với bộ mặt của mình, đi không dám theo dáng đi của mình, nói cũng phải uốn lưỡi theo người khác. Nhìn chung, sống như thế coi như chết rồi, chẳng phí công cha mẹ sinh thành ư?

Cô bé có gương mặt thanh tú đồng tình:

- Kể ra cũng là dại thật, đấy là xét về phần "người”, còn về phần “con” thì không dại lắm. Ăn ngon, mặc đẹp, quyền uy... Thế là khôn rồi.

Một người đứng phắt dậy, lại cậu đeo kính cận lần trước:

- Theo tớ, những người làm doanh nghiệp là dại dột nhất.

Cả hội ngơ ngác. Vì trong đầu các sinh viên trẻ, nhà doanh nghiệp bao giờ cũng là những người khôn ngoan và mạo hiểm, chứ nói họ dại thì quả thật... bất ngờ. Cậu ta nói tiếp:

- Nhà doanh nghiệp kia có 10 triệu "đô” trong tay. Nếu đem gửi ngân hàng lấy lãi chỉ cần 0,7% một tháng thì ông ta đã có tới 70.000 "đô", ăn tiêu làm sao cho hết. Thế mà ông ta lại dại dột, đâm đầu đổ đuôi, đầu tư buôn bán. Nay bị bắt rồi, nợ cả trăm triệu "đô" nữa chứ. Phá sản gần như chắc chắn. Lơ mơ còn bị tù nữa. Đang từ ông hoàng, tự mình nhảy xuống bùn đen. Các cậu thấy khôn ở chỗ nào?

Các sinh viên trẻ lặng đi. Một tiếng thở dài: "Thế mà mọi quốc gia hưng thịnh đều trông vào giới doanh nghiệp. Tiếc thay!"
LinkedInPinterestCập nhật lúc:

Nội dung liên quan

  • Bí mật câu chuyện tình

    05/05/2016Anh MinhNgày nàng, là em họ của giám đốc, mới đặt chân vào công ty, trông nàng ngơ ngác như một con nai. Lúc đấy, tôi mới chợt hiểu rằng thế nào là con nai vàng đạp trên lá vàng khô. Vâng, vì quả tim của tôi vốn như là quả táo tàu khô nay bỗng tên rỉ dưới gót dày cao tít của nàng...
  • Mỗi bà vợ bằng ba cảnh sát?

    05/03/2016Liên HàĐàn ông là người nhóm lửa - rất quan trọng, nhưng đàn bà mới lãnh trọng trách dài lâu - điều chỉnh hành vi, gìn giữ cho ngọn lửa tình nghĩa đượm mãi. Cuộc sống gia đình thật khó, hỡi chị em.
  • Thông thái

    01/03/2016Nguyễn Văn BìnhQuốc gia nào càng nhiều nhà thông thái thì quốc gia đó càng cường thịnh. Cơ quan nào càng nhiều nhà thông thái thì càng… “không biết đâu mà lần”.
  • Đàn ông cần gì ở người vợ?

    24/01/2016Ngọc MỹBản chất của đàn ông là thích đi chinh phục. Họ muốn tỏ rõ khả năng và sự dũng mãnh của mình. Bởi vậy người vợ cần vừa xảo quyệt, vừa nhân hậu, nghĩa là phải thông minh. Như thế đàn ông sẽ không bao giờ biết chán vì chẳng bao giờ thấy khám phá được hết phụ nữ. Càng tiến vào sâu càng như uống rượu cần, say lúc nào không hay và khi đã say thì đứ đừ. Điều đó người ta đánh giá bằng từ ngắn gọn là sự "quyến rũ” của đàn bà...
  • Đàn ông tặng quà

    06/03/2015Nguyễn Việt Hà"Hôm nay mùng tám tháng ba. Chị em phấn khởi đi ra đi vào". Đây là cặp lục bát khuyết danh hiện đại tầm cỡ báo tường, suýt nữa sẽ được trở thành ca dao nếu nó bớt đi cái phong vị hứng khởi tiểu khí mang sắc mầu tủi thân. Ở cái này đặc biệt của phụ nữ ấy, nhiều các chị em tre trẻ thường hay được đám đàn ông tặng quà...
  • Tình yêu và tình dục

    18/04/2014Sưu tầmTình yêu quá nhiều lần bị lép vế trước tình dục. Nó dày công vun xây những tình huống lãng mạn tuyệt vời và rồi đùng một cái tình dục ló mặt ra làm lâu đài tình linh thiêng kia tan ra như bong bóng xà phòng...
  • Đàn ông đọc sách

    11/04/2014Trần Khôi ViệtỞ những đàn ông đã trót biết chữ, thì việc đọc sách là một thói quen, cũ kỹ hơn cả truyền thống và ở mức nào đấy nó gần như một bản năng gốc. Họ chẳng cần đợi có hội chợ sách hay triển lãm sách mới vội vàng hấp tấp ngồi đọc...
  • Đối thoại với cái bóng

    20/09/2013Tám Quản- Ôi, ông chủ yêu quý của em. Sao hôm nay ông lại về với em thế hả?
    - À, ngươi đấy à? Sao ngươi lại ở đây?
    - Chính ông cho em có cơ hội hiện nguyên hình ở bên cạnh ông đấy chứ.
  • Thế nào là tế nhị?

    19/08/2013Thế NăngTrong cuộc sống, nhiều phen chúng ta vẫn phải chịu sự “tra tấn bởi những câu nói có tính thóa mạ, xúc xiểm lẫn nhau khi một người nào đó có những hành động, cử chỉ… gây cho người khác những điều không ưng ý. Và câu nói “quyết liệt” nhất được quăng ra khi ấy thường là: “Đồ thô bỉ” hoặc “mát mẻ” hơn “Người đâu mà thiếu tế nhị”. Vậy thô bỉ là gì? Thiếu tế nhị là gì?
  • Tiền, tình và kinh doanh

    16/04/2008Sưu tầmNgày xưa, đã lâu lắm rồi, tại một thảo nguyên nọ, có cô Mary và anh John đang sống. Mary sống ở bờ phía đông của dòng sông còn John sống ở bờ phía tây...
  • Kim chỉ nam

    04/06/2007TS Phạm Văn TìnhKhi nói về một vấn đề quan trọng có ý nghĩa định hướng chiến lược lâu dài, chúng ta thường hay sử dụng tổ hợp từ kim chỉ nam.Chẳng hạn: “Học thuyết của Mác về giai cấp và đấu tranh giai cấp luôn là kim chỉ nam cho những người cộng sản". Lối nói hình tượng này bắt nguồn từ một vật dụng khá quen thuộc trong cuộc sống là chiếc la bàn.
  • Nhật ký của một con heo

    01/01/1900Lê HoàngTiếng nắp thùng xe mở ra như tiếng một bản nhạc về tình yêu tan vỡ. Rồi tiếng người gọi nhau, tiếng dao thớt xôn xao khiến mình tinh hẳn giấc mơ tuyệt đẹp. Trong mơ mình gặp một anh Heo đẹp trai du học bên Mỹ, hai người sắp tiến tới hôn nhân thì phát hiện ra anh bị ung thư.
  • Hai vợ chồng nhà thơ

    01/01/1900Đỗ Thanh- Anh chỉ là người thường, chứ không phải thiên tài. Hiểu chưa?
    - Hiểu, nhưng tại sao em lại nói thẳng ra cái điều đó? Phải chăng anh không có quyền mơ ước?
    - Em mệt mỏi lắm rồi.
    Đừng khóc nữa, em yêu! Anh tin vào thiên tài của mình nhưng anh chưa nói điều đó với mọi người.
  • xem toàn bộ