"Ngôi nhà giáo dục"
Nền giáo dục của đất nước ta hiện đang đi về đâu là một câu hỏi có từ rất lâu rồi. Cảm giác chung là ai cũng thấy, dù đã có nhiều cố gắng nhưng ngôi nhà đó vẫn xộc xệch, chắp vá.
Có thể nói, nền giáo dục của đất nước là một "ngôi nhà lớn". Tất nhiên, việc xây dựng toà nhà là công lao của rất nhiều "thợ". Từ bản vẽ thiết kế (triết lý giáo dục) đến phần nền móng của công trình (tư duy giáo dục, hệ thống sách giáo khoa, chương trình đào tạo), từ những người thầy (các loại "thợ" khác nhau) đến từng căn phòng, từng ô cửa sổ (học sinh, SV - sản phẩm vừa cụ thể vừa trừu tượng của giáo dục)..., đều cần đến tài năng của tổng công trình sư. Ngôi nhà đó nhất thiết phải đạt hiệu quả cao về công năng, đẹp về thẩm mỹ; và, phải có giá trị bền vững.
Nền giáo dục của đất nước ta hiện đang đi về đâu là một câu hỏi có từ rất lâu rồi. Cảm giác chung là ai cũng thấy, dù đã có nhiều cố gắng nhưng ngôi nhà đó vẫn xộc xệch, chắp vá. Cũng từ lâu chúng ta chờ đợi làm cách nào để có một ngôi nhà giáo dục đẹp về hình thức, tốt về chất lượng? Thế nhưng, cho đến nay câu trả lời đó chưa có. Vì chưa có câu trả lời nên những bức xúc lâu nay đã có lại càng bức xúc hơn:
Thứ nhất, tại sao sự kém chất lượng của các trường đại học, cao đẳng (ĐH, CĐ) mở ồ ạt lại được biện giải theo cách "một phần tăng các trường ĐH, CĐ là do người học thiếu... thận trọng"(?). Như thế có khác gì trả lời rằng chủ nhà (xã hội) không chọn đúng người thiết kế, người thợ xây nhà nên nhà mới bị hư? "Căn nhà" mà chúng ta đang nói ở đây, người dân - xã hội không có quyền chọn thợ cả, thợ phụ mà chỉ có quyền góp ý, kêu gọi mà thôi. Lúc cả xã hội đều "đói ĐH" thì Bộ GDĐT cho ăn món gì, người dân sẽ dùng cái đó, miễn sao phù hợp với túi tiền của mình.
Thứ hai, tại sao cứ khi nào cũng đưa chuyện Pháp, Nhật, Mỹ... vào để nói chuyện nước ta? Nhà là của ta ở, bao nhiêu người, khí hậu ra sao, ta phải xây cho phù hợp với điều kiện của mình. Cách so sánh cho rằng tỉ lệ sinh viên (SV) của ta chỉ bằng 1/2 của Nhật là sự so sánh khập khiễng. Cố để lượng SV của ta bằng Nhật để chạy theo số lượng, thành tích là không ổn.
Thứ ba, chất lượng của nền giáo dục nói chung, ĐH, CĐ nói riêng đang bị thách thức nghiêm trọng. Chống bệnh thành tích mà lại chấp nhận để Trường ĐH Quảng Bình tuyển sinh ĐH tin học chỉ cần 5,75 điểm 3 môn thi, vào học rồi bồi dưỡng thêm kiến thức phổ thông trong một tháng? (tình trạng tương tự ở các trường ĐH dân lập là không ít).
"Ngôi nhà" là biểu tượng, giá trị, ý nghĩa của một gia đình, một xã hội. Hơn thế, "ngôi nhà giáo dục" còn là nền tảng, cốt cách của một dân tộc; dân tộc lớn hay nhỏ là do ngôi nhà đó quyết định phần quan trọng nhất. Người dân biết rõ những vướng mắc, khó khăn của Bộ GDĐT hiện nay, nhưng cũng khẳng định rằng ngôi nhà phải được xây đạt yêu cầu về chất lượng. Nếu không, sau 3 năm nữa, có "xử lý nghiêm" chỗ này chỗ kia thì "ngôi nhà giáo dục" vẫn như cũ.
Nội dung khác
Sương xuân và hoa đào
16/01/2023Nhà văn Vũ Thư HiênSớ Táo quân 2023
16/01/2023Bùi Chí VinhNguyễn Ái Quốc và những nhà cách mạng ái quốc Việt Nam trên đất Pháp năm 1922
16/01/2023Nguyễn Văn GiácNhững bí mật của Tết
31/01/2022Nhà văn Nguyễn Quang ThiềuTruyền thông đã định hướng 9 truyền thống của văn hóa Tết Nguyên Đán dẫn đến chủ nghĩa tiêu dùng, hài rẻ tiền và tâm thức nguyên thủy tại Việt Nam
14/02/2021Hà Thủy NguyênChuyện lo tết thời bao cấp
22/01/2020Ngô MinhTương lai trong lòng quá khứ
06/02/2009Nguyễn QuânHư học hư làm, hư tài
16/04/2014"Tôi viết sách vì trăn trở với tương lai đất nước"
23/11/2013Anh VũKế thừa tinh thần yêu nước truyền thống của dân tộc ta trong bối cảnh toàn cầu hóa
02/02/2010Mai Thị QuýBóng đá: trò chơi cũ kỹ theo một trật tự cũ kỹ và trong một thế giới cũ kỹ
22/06/2006Trà ĐoáAi đọc sách nghiêm túc?
19/05/2013Thanh Huyền