"Nên tạo môi trường tự do học thuật….”

06:31 SA @ Thứ Hai - 26 Tháng Tám, 2013

Ông có thể cho biết vắn gọn kết quả tuyển sinh năm học 2011-2012 của trường. So với năm ngoái có điểm gì khác biệt? Chất lượng “đầu vào” sẽ ảnh hưởng ra sao tới việc giảng dạy?

- Năm học này, trường chúng tôi tuyển sinh nhiều nhất là khối C và khối D. Khối C - giảm hơn 1000 thí sinh so với kỳ tuyển sinh năm trước, nhưng điểm trung bình các môn cao hơn nên điểm chuẩn khối C năm nay cao hơn điểm chuẩn năm trước. Khối D, nhìn chung, số lượng như năm qua nhưng điểm chuẩn cũng cao hơn. Điều này hy vọng những người thi khối C là những người chí cốt, có tâm huyết với ngành sẽ học, nghề sẽ làm. Tôi nói chí cốt theo nghĩa là họ cảm thấy họ có năng lực, ước mơ làm nên sự nghiệp trong lĩnh vực khoa học xã hội và nhân văn (KHXH&NV) bất chấp những chê bai, viễn ảnh không vui về tương lai, nghề nghiệp mà dư luận “vẽ” ra… Đây là tiền đề tốt cho việc củng cố, đổi mới ngành KHXH&NV trong sự nghiệp đổi mới toàn diện, căn bản của toàn ngành giáo dục nước ta.

Ông thường quan tâm tới bước đường tiếp theo - sự “dấn thân hành đạo” của các học sinh của mình?

- Hàng năm, chúng tôi đều có chương trình khảo sát các cựu sinh viên, lắng nghe các cơ sở tuyển dụng cựu sinh viên nhận xét về “sản phẩm” đào tạo của trường, chúng tôi cũng mời những nhà tuyển dụng góp ý vào chương trình của nhà trường. Tôi không đồng ý với quan điểm hẹp là học ngành gì phải làm đúng ngành ấy. Không phải vậy! Hiện nay chúng tôi đang dần dần khắc phục nhược điểm mô hình đào tạo kiểu cũ - chỉ cung cấp kiến thức chuyên ngành rất hẹp, chúng tôi đã, đang cung cấp kiến thức tương đối rộng, tương đối liên ngành giữa nhiều bộ môn trong ngành KHXH&NV. Sinh viên ra trường, cập nhật một thời gian, có thể thích ứng được với những ngành nghề lân cận.

Có một thực tế: Nhìn vào kết quả học tập (thường là kém) của trò, người ta quy ngay trách nhiệm, chất lượng tay nghề và cả lương tâm người thầy. Cảm phiền ông nếu hỏi: Nhìn vào thực trạng của ngành KHXH&NV hiện nay, trong đó có môn sử, có lúc nào ông nghĩ mình cũng có phần trách nhiệm?

- Thực trạng ngành KHXH&NV như hiện nay của chúng ta là do chúng ta không theo kịp tầm phát triển của thời đại. Nếu so với ngày trước thì đã có bước phát triển, nhưng nhìn theo chiều ngang - sự phát triển của thời đại, các ngành KHXH&NV trên thế giới đã có những bước tiến vượt bậc về mặt lý luận, phương pháp luận… Chúng tôi rất bức xúc trước những hạn chế của ngành KHXH&NV, không riêng gì đối với ngành sử… Cả một guồng máy, cơ chế của chúng ta xem thường, “vùi dập” môn sử. Thử hỏi làm sao đòi hỏi thế hệ trẻ tích cực, năng động trong việc học sử? Một hay mười trường ĐH KHXH&NV với 10 khoa sử cũng không cứu nổi tình trạng suy sụp của việc môn sử trong khi toàn xã hội vùi dập nó. Chấn hưng toàn diện việc học sử cần trước hết là sự quan tâm chính trị của những người lãnh đạo cao nhất của đất nước, rồi đến ngành giáo dục. Tại sao lịch sử nước Mỹ có mấy trăm năm mà người ta dành được 4-6 tiết sử trong một tuần, còn chúng ta cao nhất - 1tiết/tuần ở lớp 11 trở xuống, lớp 12 có hai tiết. Đó là nếu môn sử nằm trong danh sách môn thi tốt nghiệp. Còn nếu không môn sử cơ bản là bị bỏ qua…

Trong hồi ký của cụ Vũ Đình Hòe - Bộ trưởng Bộ Quốc gia giáo dục trong Chính phủ đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (NXB Hội Nhà văn ấn hành 2004), tôi có đọc bài viết về Đề án cải cách giáo dục được cụ thay mặt Hội đồng Biên soạn trình lên Hồ Chủ tịch từ 66 năm trước, theo đó trong bản đề án có nêu rõ đường lối cải cách như sau: “Nền giáo dục mới đặt trên ba nguyên tắc cơ bản: Dân chủ, dân tộc, khoa học, và theo tôn chỉ phụng sự quốc gia” (trích gọn). Những nguyên tắc này cho tới giờ vẫn áp dụng cho việc cải cách giáo dục của chúng ta, thưa ông?

- Đương nhiên đây là những nguyên tắc cơ bản. Hiện nay, nói đến dân chủ và khoa học, theo tôi phải nhấn mạnh đến tính hội nhập quốc tế. Trong thời đại toàn cầu hóa, thời đại kinh tế tri thức, khoa học phải là khoa học hiện đại. Nguyên tắc dân chủ, trong các trường đại học, theo tôi, dạy và học như thế nào để thực sự thực hiện được tinh thần - tạo môi trường tự do học thuật để chúng ta đào tạo nên những trí thức thoáng rộng cởi mở, có tầm nhìn bao quát, có kiến thức liên ngành, có khả năng tạo sự đổi mới, có tư duy phản biện. Trong lĩnh vực KHXH&NV, vấn đề tự do học thuật càng cần thiết. Tự do tư tưởng trong khoa học giúp người nghiên cứu suy nghĩ, khám phá, sáng tạo. Một báo cáo của một trí thức trong một hội thảo khoa học nếu có những luận điểm khác với vấn đề chính thống phải được phản biện một cách khoa học, trao đi đổi lại, không thể quy kết, chụp mũ… Có vậy, những suy nghĩ độc lập, tư tưởng sáng tạo mới không bị thui chột. Trường đại học cần nuôi dưỡng không khí sáng tạo, cởi mở, tự do học thuật đối với giảng viên, nhà nghiên cứu. Cần tôn vinh tinh thần tự do học thuật, tự do khám phá, suy nghĩ sáng tạo.

Bốn nguyên tắc cơ bản trên, tôi nghĩ, phải được tiếp tục vận dụng và sáng tạo cho phù hợp. Dân tộc ở đây, theo tôi hiểu là nói đến bản sắc văn hóa. Trong lĩnh vực KHXH&NV, điều này càng thể hiện đậm đà. Ví dụ, chúng ta có truyền thống lâu đời là trọng thi cử. Điều này có mặt tiêu cực nhưng cũng có mặt tích cực, chúng ta nên chú ý đến mặt tích cực. Do đó, đối với việc bỏ thi, xét tuyển, phải nghiên cứu cẩn thận, không phải muốn bỏ là bỏ, nếu không sẽ phạm sai lầm.

Trong tình hình hiện tại, riêng với ngành KHXH&NV, theo ông, chấn hưng và cải cách nên tiến hành song song hay việc nào làm trước, việc nào làm sau. Nếu cho ông toàn quyền quyết định, ông sẽ bắt đầu từ việc gì?

- Để đơn giản hóa vấn đề chị đặt ra, tôi thấy nên dùng từ mà chúng ta đang dùng, đó là đổi mới, vừa đơn giản vừa đầy đủ: Đổi mới không phải là tiến hành cải cách hời hợt bên ngoài mà là một quá trình chuyển đổi mang tính cách mạng sâu sắc, toàn diện.

Theo tôi, cần bắt đầu từ việc xây đội ngũ trí thức - đó là vấn đề then chốt nhất trong cải cách. Chúng ta đã có một thời gian mắc sai lầm, chỉ lo thay đổi nội dung chương trình học, sách giáo khoa, phương pháp giảng dạy, cách tính điểm… mà hoàn toàn buông lỏng khâu tăng số lượng, chất lượng thầy cô giáo. Thử tính thế này, 20-30 năm nay, trong giáo dục đại học, lượng sinh viên tăng gấp 10 lần, nhưng lượng thầy cô chỉ tăng 3 lần. Một sự chênh lệch hết sức lớn. Khoảng 2/3 thầy cô giáo trường công chạy ra ngoài dạy thêm, ngoài việc nếu không “chạy sô” họ sẽ không đủ sống, còn là việc các trường tư thục, dân lập thiếu người dạy. Chúng ta đang trong cuộc khủng hoảng lớn là thiếu thầy cô giáo giỏi ở các cấp, từ tiểu học - đại học. Tôi cho rằng, không phải số lượng giảm, mà vì quy mô của chúng ta giờ tăng nhiều, trong khi tỷ lệ của thầy giỏi không tăng tương ứng. Như vậy, đây là điểm yếu chí mạng của chúng ta. Hai ba chục năm nay, trong nhiều ngành, nhiều trường đại học, chúng ta thiếu hẳn cán bộ đầu ngành. Thậm chí do thiếu những vị giáo sư đầu ngành, nhiều ngành học phải gác lại.

Thưa ông, lịch sử và giáo dục là cả một quá trình. Tháng 9.1959, Bác Hồ nói chuyện với lớp đào tạo cán bộ mẫu giáo có nói: “Dạy trẻ cũng như trồng cây non. Trồng cây non được tốt thì sau này cây lên tốt. Dạy trẻ nhỏ tốt thì sau này các cháu thành người tốt”. Thực tế hiện nay, nếu mới chỉ nhìn góc độ cơ sở vật chất thôi, đã thấy người ta dành đất xây cao ốc, trung tâm thương mại nhiều hơn là trường học. Cấp mầm non ít được ngó ngàng. Dưới góc nhìn một nhà sử học (Chủ tịch Hội Khoa học lịch sử TPHCM), là một người cha, ông có ý kiến gì?

- Chúng ta trở về với cái vòng luẩn quẩn: Thầy dở dạy trò dở, trò dở sẽ không thành thầy giỏi… Vì vậy, theo tôi, quan điểm thực tiễn là phải có cú hích mạnh, ngắt ngay vào chỗ chính của vòng lẩn quẩn này, đó là người thầy. Cần phải nâng chất “khâu” người thầy lên, để rồi thầy giỏi ắt có trò giỏi. Chúng ta có Dự án đào tạo 20.000 tiến sĩ - dự án mà nhiều trí thức tin rằng không thực hiện được. Tôi nghĩ, ngay cả khi có 20.000 tiến sĩ cũng chưa chắc khắc phục được tình hình, mà phải cần tăng mạnh, nhiều hơn nữa, gấp 3-4 lần con số đó. Như vậy, cần đột phá trong chuyện du học. Mỗi năm chúng ta “chuyển” ra nước ngoài hơn 2 tỷ đôla cho con em du học… Du học tự phát của người dân - có còn hơn không. Nhà nước phải theo kịp nhân dân trong vấn đề đưa người đi du học và phải là người đứng ra lãnh đạo phong trào “du học toàn dân” này. Nước ta là một quốc gia nghèo, thu nhập bình quân ở mức 1200USD/đầu người/năm, nhưng lượng du học sinh ở Mỹ hiện đứng hàng thứ 6-7, thật là một thành tích! Tôi nghĩ, nếu Nhà nước theo kịp dân trong lĩnh vực du học, chúng ta sẽ có đội ngũ trí thức nhiều ở số lượng, cao ở chất lượng đào tạo…

Vấn đề thời sự của giáo dục tuần qua là giảm tải chương trình các cấp học bậc phổ thông. Quan điểm cá nhân ông về việc này? Nếu ở bậc đại học, ví dụ như trường ĐH KHXH&NV TPHCM chẳng hạn, vấn đề giảm tải chương trình nên đi song song với vấn đề tự học của sinh viên?

- Theo tôi, đây không phải là vấn đề giảm tải chương trình mà là thay đổi học chế. Lượng kiến thức của loài người ngày càng lớn. Có những kiến thức xưa học ở đại học, giờ xuống trung học, thậm chí tiểu học. Làm sao học sinh học hết được những gì cần phải học trước khi tốt nghiệp lớp 12. Vì vậy không phải là giảm tải, tăng tải mà là thay đổi cách học. Chuyển sang học chế tín chỉ. Một môn học, giảm 9,10 bài không giải quyết được tận gốc vấn đề. Giảm tải, nếu không cẩn thận, thành ra “Cưỡi ngựa xem hoa”, đại khái, người học không có được kiến thức sâu. Trong học chế tín chỉ, tăng giờ tự học của học sinh lên. So với cách học cũ, phần trình bày của giảng viên trên lớp giảm, trò tự học nhiều hơn. Tự học không phải là câu chuyện đơn giản…

Người ta có nói người làm sử phải có khả năng cảm thông đặc tính của hoàn cảnh… Nếu nhìn vào tình hình giáo dục ở nước ta hiện nay, ông lạc quan hay bi quan, hay là “bi kịch lạc quan”?

- Nhìn mọi việc đều phải có tính lịch sử, phù hợp với điều kiện chủ quan và khách quan trong từng giai đoạn nhất định. Nền giáo dục của chúng ta đang ở giai đoạn đất nước chưa công nghiệp hóa, hiện đại hóa xong. Do đó, nó mắc nhiều khuyết điểm của một xã hội còn lạc hậu, chưa giàu có. Giàu có vật chất là một trong những điều kiện hết sức quan trọng để đạt được sự thăng hoa về khoa học, giáo dục… Một dân tộc thật nghèo, lại có một nền giáo dục thật cao là điều không tưởng. Một nền kinh tế hùng mạnh thì mới có khả năng làm hậu cần cho một nền khoa học, hệ thống các công nghệ mạnh mẽ. Không một nền giáo dục nào trên thế giới không có sự đầu tư của nhà nước mà phát triển mạnh. Không thể phó mặc đầu tư giáo dục cho tư nhân. Nhiều lĩnh vực trong giáo dục không đem lại lợi nhuận trước mắt, mà chỉ có lợi ích lâu dài. Tôi không lạc quan cũng không bi quan về nền giáo dục của chúng ta hiện nay. Không lạc quan vì nhìn thấy nhiều hạn chế đang tồn tại, không bi quan vì biết những nguyên nhân hạn chế đó là ở đâu. Tôi rất thích câu châm ngôn của người Ấn Độ: “Thà đốt một que diêm còn hơn là ngồi yên nguyền rủa bóng tối”. Góp sức vào đổi mới giáo dục bằng những việc có thể là nhỏ, nhưng thiết thực.

Xin cảm ơn ông.

LinkedInPinterestCập nhật lúc:

Nội dung liên quan

  • Cần có anh hùng?

    10/06/2016Bùi Văn Nam Sơn“Đối với người hoạt động tinh thần, lòng say mê chân lý là lòng say mê mạnh mẽ nhất (…) Thế nhưng, hãy thử hình dung cảnh tượng một vị lão trượng đáng kính, lừng danh vì suốt đời đã hiến mình cho việc duy nhất là nghiên cứu tự nhiên, phải quỳ gối thề bỏ những bằng chứng của chính lương tâm mình về chân lý mà mình đã chứng minh một cách thuyết phục” .
  • Thấy gì từ một số mô hình giáo dục tiên tiến?

    11/10/2015Itamar Rabinovic - Thanh Trà (lược dịch từ American Interest)Trong khi người Mỹ coi những tranh cãi trong giáo dục như một mớ bòng bong, người nước khác lại thấy đó là biểu hiện của sức sống và sự lành mạnh. Như vậy, quan điểm của bạn phụ thuộc vào địa điểm mà cái nhìn của bạn.
  • Cuộc cải cách giáo dục phải xuất phát từ cái đầu của nhà giáo dục

    27/10/2014Trước kia việc gì cũng “từ trên dội xuống”. Từ nay việc gì cũng phải “từ dưới nhoi lên” (XYZ, Sửa đổi lề lối làm việc)
  • Biết rung cảm trước cái đẹp sẽ rất khó làm điều xấu

    16/07/2014Thượng TùngKhông có nhà trường nào dạy học trò hư hỏng. Tuy nhiên, thực trạng này cũng có một phần trách nhiệm của nhà trường. Các môn học, trước hết là môn văn kích thích chưa hết phần nhạy cảm và tốt đẹp trong tâm hồn các em. Cũng như âm nhạc, hội hoạ,… văn học tác động rất mạnh vào phần hồn của học trò. Những em biết rung cảm trước cái đẹp sẽ rất khó làm điều xấu...
  • Cải cách giáo dục - Điểm hội tụ của tất cả các cuộc cải cách

    21/05/2014Nguyễn Trần BạtCuộc sống nối tiếp nhau bằng các thế hệ và thế hệ đi trước chuẩn bị cho thế hệ sau bằng con đường giáo dục. Hay nói cách khác, sứ mệnh quan trọng của giáo dục là chuẩn bị lực lượng cho tương lai. Đó có thể là việc chuẩn bị cho sự xuất hiện của lực lượng kinh tế mới, lực lượng chính trị mới hay con người mới nói chung...
  • Cải cách giáo dục vì một nền giáo dục hiện đại

    07/11/2013Nguyễn Trần BạtMôi trường giáo dục tốt phải là vườn ươm các nguyên chính trị và các nguyên nhận thức, nói cách khác, nó phải là vườn ươm các module phát triển của toàn xã hội và là kho chứa tính phong phú của nhận thức xã hội...
  • Thêm một số suy nghĩ về cải cách giáo dục

    18/09/2013Nguyễn Trần BạtCải cách giáo dục hướng đến sự phát triển con người, chính vì thế những người đi dạy, đi hướng dẫn con người cho tương lai phải có nhận thức, phải có những nguyên lý mang chất lượng dự báo và định hướng. Phải khẳng định, người đi dạy quan trọng nhất là nhà nước...
  • Cải cách giáo dục nhìn ra thế giới

    07/09/2013Xã hội thay đổi, mục tiêu của giáo dục cũng phải thay đổi theo. Xây dựng chương trình cải cách giáo dục riêng nhằm đáp ứng các nhu cầu trong nước, nhưng tất cả các quốc gia trên thế giới đều hướng tới mục đích: Dạy - học như thế nào để có hiệu quả nhất. Xin giới thiệu cách dạy học ở một số quốc gia để các bạn có thể so sánh với nội dung cải cách giáo dục ở nước ta...
  • Minh triết và hạ tầng tư duy

    17/12/2010Giáp Văn DươngMuốn phát triển, phải xây dựng được một hạ tầng tư duy vững chắc, phong phú và thông thoáng, để từ đó, tạo ra những sản phẩm tư duy có giá trị. Minh triết, với vai trò như một phông nền văn hóa, có mặt trong nhiều thành phần trong cấu trúc của hạ tầng tư duy. Vì thế, việc tìm hiểu mối quan hệ giữa minh triết và hạ tầng tư duy có ý nghĩa quan trọng trong việc xây dựng và hoàn thiện hạ tầng tư duy, tạo điều kiện cho việc giải phóng tư duy, hình thành những tư tưởng mới, sáng tạo và có giá trị cho đất nước.
  • Phải chăng đây là thế kỷ của giáo dục đại học Châu Á?

    20/05/2010Philip G. AltbachKết quả xếp hạng đại học năm 2009 cho thấy mức độ gia tăng rất khiêm tốn trong con số những trường đại học châu Á lọt vào danh sách 100 trường hàng đầu—trong Bảng Xếp hạng Đại học Thượng Hải, con số này từ 5 lên 6, và trong Bảng Xếp hạng của Thời báo Times, là từ 14 lên 16. Các nhà bình luận lập tức liên hệ tới sự trỗi dậy về mặt khoa học và đào tạo ở châu Á và đồng thời là sự suy tàn của phương Tây. Tuy nhiên...
  • Harvard bàn về khủng hoảng giáo dục đại học VN

    21/09/2009Đại AnTuần Việt Nam xin giới thiệu nội dung cơ bản của bản báo cáo trong khuôn khổ Asia Programs của Trường lãnh đạo Kennedy thuộc ĐH Harvard, do hai tác giả Thomas J. Vallely và Ben Wilkinson thực hiện với tựa đề: Giáo dục đại học - cao đẳng Việt Nam: Khủng hoảng và đối phó.
  • Bùi Văn Nam Sơn: Kẻ lữ hành theo chân các triết gia

    23/07/2009Hải Miên thực hiện“Đối với nước ta, công cuộc tu thư ngày càng bức thiết để nhanh chóng lấp khoảng trống về học thuật, bù lại những quãng thời gian và cơ hội đã bị bỏ lỡ, nhằm tiếp cận một cách toàn diện hơn, chính xác hơn các trào lưu tư tưởng và thành tựu khoa học trên thế giới. Việc dịch sách kinh điển là con đường ngắn nhất trong việc tiếp phát văn hóa”.
  • Cải cách giáo dục Việt Nam

    27/12/2008Nguyễn Trần BạtCó thể nói, câu chuyện tưởng như không bao giờ hết tính thời sự và luôn được bàn nhiều trong xã hội Việt Nam vẫn là cải cách giáo dục. Đấy là một dấu hiệu tốt cho thấy sự quan tâm của toàn xã hội đối với sự nghiệp giáo dục nước nhà. Nhưng nhìn ở góc độ khác...
  • Cải cách giáo dục

    13/04/2008Nguyễn Trần BạtAi cũng biết phát triển con người phải thông qua giáo dục, từ ngàn năm trước người ta cũng đã biết như vậy nhưng vấn đề là giáo dục như thế nào? Nếu một nền giáo dục không vì con người mà vì những lợi ích chính trị nhất thời, thiển cận và vụ lợi thì còn tệ hại hơn, nó sẽ làm chậm sự phát triển...
  • Trung thực: nền móng của cải cách giáo dục Việt Nam

    30/12/2005Phạm Xuân Anh"Trung thực nền giáo dục" chính là nền móng của CCGD nước ta hiện nay. Theo quan điểm chủ quan của tôi thì CCGD mà chúng ta đang tiến hành tựa như “xây nhà từ nóc” vậy. Chính vì vậy, những giải pháp chấn hưng giáo dục đều thất bại hoặc không mấy thành công. Tôi có cảm giác rằng nhiều ý kiến, biện pháp CCGD của nhiều tập thể, cá nhân đưa ra vừa qua khi họ đang ở trên… mây để quan sát nền giáo dục nước nhà vậy...
  • Cải cách giáo dục

    09/09/2005Nguyễn Trần Bạt, Chủ tịch - Tổng giám đốc, InvestConsult GroupPhát triển con người là vấn đề trọng tâm của mỗi quốc gia. Hầu hết các nước trên thế giới đều giương cao khẩu hiệu "Giáo dục là quốc sách hàng đầu và dành nhiều tâm sức đề xây dựng và thực hiện các chương trình cải cách giáo dục. Tuy nhiên, nhìn nhận một cách khách quan, các chương trình cải cách giáo dục đó, tuỳ theo mức độ, đều có những hạn chế và sai lầm nhất định.
  • Dịch thuật và vấn đề cải cách giáo dục

    23/08/2005Ngô Tự LậpMột trong những nguyên nhân hàng đầu dẫn dến tình trạng lạc hậu của nền giáo dục nước ta, đặc biệt là giáo dục ĐH, theo tôi, là tình trạng kém cỏi của công việc dịch thuật. Tình trạng này nói chung có thể quy về ba chữ: thiếu, yếu, và lệch lạc. Về chuyện thiếu, nhiều người và bản thân tôi đã từng nói: hầu hết các tác phẩm quan trọng trên thế giới chưa hề được dịch ra tiếng Việt.
  • Chân dung những nhà cải cách giáo dục tiêu biểu trên thế giới

    22/07/2005Cuốn sách được biên dịch là tài liệu tham khảo có giá trị nhằm phục vụ các nhà hoạch định chính sách giáo dục, các nhà nghiên cứu cũng như các bậc phụ huynh muốn tìm hiểu thêm nguồn gốc những phương pháp và chính sách giáo dục đã được áp dụng trên thế giới. Trong quá trình gian nan để tìm ra các giải pháp giáo dục hiệu quả và phù hợp nhất với điều kiện phát triển của Việt Nam hiện nay, việc tham khảo các quá trình cải cách giáo dục, nhất là những mô hình cải cách đã thành công và thất bại...
  • Cải cách giáo dục: Phá không phải là…Xây

    09/07/2005Nguyễn Minh Danh... Từ những ý kiến mang tính xây dựng theo kiểu mong muồn phá bỏ ngay những cái đang tồn tại trong bộ máy giáo dục nước nhà không hẳn khi nào cũng có thể mang tới những kết quả cần thiết. Giáo dục là một công việc tinh tế, đòi hỏi một thái độ ứng xử cẩn trọng và thực tế hơn là những khẩu hiệu dân tuý mang tính phủ nhận hiện trạng một cách đầy quyết liệt....
  • Cải cách giáo dục: Trước thách thức của thế kỷ XXI

    19/04/2005Phạm Khiêm Ích(Edgar Morin) Nhà trường phải giúp cho sinh viên thấm nhuần “một thứ văn hoá về tính phức hợp” (culture de la complexité), tức là nền văn hoá của thế giới ngày mai...
  • Cải cách giáo dục phải làm lại từ đầu

    10/11/2003Bắt đầu từ thập niên 80 của thế kỷ trước, cuộc cải cách giáo dục (CCGD) của ta đến nay đã qua hơn hai mươi năm. Thế nhưng những gì chúng ta làm được cho cuộc cách mạng này xem ra chưa đâu vào đâu cả. Nhiều chương trình, dự án tốn bạc tỷ, thậm chí hàng chục, hàng trăm tỷ, tưởng đã xong, nhưng đưa ra thực thi, bị chính các GS, TS các NGND, NGƯT danh tiếng trong ngành và dư luận xã hội phản ứng gay gắt, quyết liệt, buộc phải huỷ bỏ. Trong khi đó, nhiều vấn nạn giáo dục, nhân cơ hội đó mọc lên như nấm. Cuộc đấu tranh giữa một nền giáo dục dân tộc, văn minh, tiến bộ với nền giáo dục thương mại hoá ngày một gay gắt...
  • Cần đẩy mạnh cải cách giáo dục đại học

    23/07/2003Trong cải cách giáo dục (CCGD), có lẽ do quan niệm phải cải cách tuần tự từ lớp 1 trở đi đến lớp 12 nên trong những năm qua ta đã chú trọng quá nhiều đến bậc PT, còn việc CCGD đại học (ĐH) cho đến hiện nay vẫn chưa được chú trọng ngang bằng...
  • Chương trình cải cách giáo dục cần những cuộc thi?

    11/02/2003Việt Nam đang ở trong thời kỳ đổi mới mục tiêu, nội dung, phương pháp giáo dục. Đây là nhiệm vụ đòi hỏi rất nhiều tri thức và trí tuệ, để làm tốt việc này thực là khó khăn.
  • Vai trò của học sinh, sinh viên trong cải cách giáo dục

    11/02/2003Có thể thấy rất rõ điều vô lý là trong khi chúng ta mong muốn đưa người học về vị trí trung tâm trong giáo dục, ý kiến người học sẽ định hướng cho cách học của chính mình và cho cả sự phát triển của nền giáo dục thì chúng ta lại không quan tâm tới ý kiến, suy nghĩ của học sinh, sinh viên. Điều này cũng có thể hiểu như việc chúng ta muốn học sinh, sinh viên của chúng ta chủ động trong học tập, nghiên cứu và là trung tâm của giáo dục nhưng chúng ta lại cải cách theo phương thức gò bó, ép buộc, áp đặt mà không xem xét công việc đó có phù hợp với ý kiến của họ không.
  • xem toàn bộ